TH_First20_1
Bài T.H. 31
(Mỗi người một hoàn cảnh)

 

Bài T.H Thứ 49

Bài T.H Thứ 48

Bài T.H Thứ 47

Bài T.H Thứ 46

Bài T.H Thứ 45

Bài T.H Thứ 44

Bài T.H Thứ 43

Bài T.H Thứ 42

Bài T.H Thứ 41

Bài T.H Thứ 40

Bài T.H Thứ 39

Bài T.H Thứ 38

Bài T.H Thứ 37

Bài T.H Thứ 36

Bài T.H Thứ 35

Bài T.H Thứ 34

Bài T.H. thứ 33

Bài T.H Thứ 32

Bài T.H Thứ 31

Bài T.H Thứ 30
 
 
 
 
 



Bài T.H. 31

(Mỗi người một hoàn cảnh)


Mỗi người một hoàn cảnh
tình bay xa mất rồi
chỉ còn lại mặn đắng
giọt lệ tràn xuống môi .

Ngày anh xa trở về
đường xưa không xác pháo
buị mưa phùn nhẹ rơi
thấm ướt đôi vai aó .

Em khung cửa ơ thờ
nhìn anh - người lỡ bước
con thuyền tình chơ vơ
bờ yêu không đến được .

Bấy năm đã hoài mong
như Dã Tràng se cát
cơn gió giữa muà đông
đẩy lá rơi xào xạc .

Mỗi người một hoàn cảnh
hai đứa hai phương trời
gió muà đông se lạnh
buốt giá hồn tả tơi .

Phải chi đừng trở lại
để em là Nữ Thần
cho anh tôn sùng mãi
và yêu đến ngàn năm .

01-1993
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn