TH_First20_2
Bài T.H. 16
(Mong một lần tha thứ)

 

Bài T.H Thứ 29

Bài T.H Thứ 28

Bài T.H Thứ 27

Bài T.H Thứ 26

Bài T.H Thứ 25

Bài T.H Thứ 24

Bài T.H Thứ 23

Bài T.H Thứ 22

Bài T.H Thứ 21

Bài T.H Thứ 20

Bài T.H Thứ 19

Bài T.H Thứ 18

Bài T.H Thứ 17

Bài T.H Thứ 16

Bài T.H Thứ 15

Bài T.H Thứ 14

Bài T.H Thứ 13

Bài T.H Thứ 12

Bài T.H Thứ 11

Bài T.H Thứ 10

Bài T.H Thứ 9

Bài T.H Thứ 8

Bài T.H Thứ 7

Bài T.H Thứ 6

Bài T.H Thứ 5

Bài T.H Thứ 4

Bài T.H Thứ 3

Bài T.H Thứ 2

Bài T.H Thứ 1
 
 
 
 
 



Không phải chợt đến
mà dai dẳng triền miên
không phải tự nhiên
khi đựng đầy lạnh giá .
Anh trôi nỗi đến phương trời xa lạ
để ngày tháng nhớ em
để ngày tháng chợt thèm
ly rượu đắng bên cuộc t́nh ngọt lịm .
Chiếc áo em xanh
dưới ánh đèn đổi màu tím
quán nhỏ bên đường trở thành lầu mộng mơ
và cô chủ quán đợi chờ
hoàng hôn xuống
người t́nh thiên thần bay đến
dẫn dắt muôn sao , bắc cầu làm nến
nối nhịp dài cho ước nguyện tương lai
nhưng đời không chỉ là lối rẽ hai
mà có đến năm bảy đường cay đắng .
Em thơ ngây trong trắng
anh vướng ngập bụi trần
mang cuộc t́nh xa
rồi ôm gối ăn năn
để suốt đời mong được một lần tha
thứ .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn