TH_First20_2
Bài T.H . 20
(chút gì sót lại)

 

Bài T.H Thứ 29

Bài T.H Thứ 28

Bài T.H Thứ 27

Bài T.H Thứ 26

Bài T.H Thứ 25

Bài T.H Thứ 24

Bài T.H Thứ 23

Bài T.H Thứ 22

Bài T.H Thứ 21

Bài T.H Thứ 20

Bài T.H Thứ 19

Bài T.H Thứ 18

Bài T.H Thứ 17

Bài T.H Thứ 16

Bài T.H Thứ 15

Bài T.H Thứ 14

Bài T.H Thứ 13

Bài T.H Thứ 12

Bài T.H Thứ 11

Bài T.H Thứ 10

Bài T.H Thứ 9

Bài T.H Thứ 8

Bài T.H Thứ 7

Bài T.H Thứ 6

Bài T.H Thứ 5

Bài T.H Thứ 4

Bài T.H Thứ 3

Bài T.H Thứ 2

Bài T.H Thứ 1
 
 
 
 
 



Anh không có "Mùa thu tóc ngắn"
như Nguyên Sa trong "Aó luạ Hà Đông "
nhưng anh có những chiều vàng rực nắng
và mùa Thu Hiền dịu mãi trong lòng .

Anh đã có tấm tình chung thuở ấy
và người em đôi má ửng chiều buông
mắt đượm sầu cơn mưa phùn chực dậy
tưới nhẹ nhân gian những giọt lệ buồn .

Anh đã có một giòng sông thưa nắng
chiều thu êm những buổi hẹn hò xưa
để mênh mông giữa khung trời xanh thẳm
tay vụng dại xé từng chiếc lá đong đưa .

Anh đã có một vài lần lạc bước
vào khu rừng trái cấm của tình yêu
để nhung nhớ ập đến mỗi chiều
làm tan vỡ mảnh tinh cầu thuở trước .

Rồi chiều tàn mảnh vụn thuỷ tinh không
chiếu được
anh góp nhặt đựng đầy đáy hành trang
như góp nhặt trong sâu lắng điêu tàn
một chút gì Thu Hiền xưa sót lại .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn