TH_First20_2
Bài T.H. thứ 27
(Quán xưa đâu rồi)

 

Bài T.H Thứ 29

Bài T.H Thứ 28

Bài T.H Thứ 27

Bài T.H Thứ 26

Bài T.H Thứ 25

Bài T.H Thứ 24

Bài T.H Thứ 23

Bài T.H Thứ 22

Bài T.H Thứ 21

Bài T.H Thứ 20

Bài T.H Thứ 19

Bài T.H Thứ 18

Bài T.H Thứ 17

Bài T.H Thứ 16

Bài T.H Thứ 15

Bài T.H Thứ 14

Bài T.H Thứ 13

Bài T.H Thứ 12

Bài T.H Thứ 11

Bài T.H Thứ 10

Bài T.H Thứ 9

Bài T.H Thứ 8

Bài T.H Thứ 7

Bài T.H Thứ 6

Bài T.H Thứ 5

Bài T.H Thứ 4

Bài T.H Thứ 3

Bài T.H Thứ 2

Bài T.H Thứ 1
 
 
 
 
 



Bài T.H. thứ 27
(Quán xưa đâu rồi)


Có người dừng chân thăm quán cũ
thờ thẩn nhìn quanh ngỏ vắng tanh
hàng giậu Bìm leo lối cỏ rũ
vách thưa xiêu vẹo gió tuông mành .

Có người để quên hồn thơ cũ
cơm aó ngược xuôi vướng nợ nhiều
bạc tóc nửa đời thêm thiếu đu?
còn đâu dấu aí một lời yêu .

Quán xưa em bỏ giữa chiều hoang
buị bám nhện giăng chùn phím đàn
câu hát xa đưa giờ nhắc lại
buồn lòng lữ khách bước lang thang .

Lang thang trở lại quán đâu còn
góp nhặt cho nhau chút sắt son
gởi gió câu thơ xưa mộng ảo
chiều đông đếm lá chỉ thêm buồn .

Ngày 17 tháng 1 2002
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn