Hoàng Tuấn Thi Tập
Chinh Phụ Ngâm Khúc-Phần 4
Chàng chẳng thấy chim uyên ở nội?
Cũng dập d́u, chẳng vội phân trương,
Chẳng xem chim yến trên rường,
Bạc đầu không nỡ đôi đường rẽ nhau.
Ḱa loài sâu đôi đầu cùng sánh,
Nọ loài chim chắp cánh cùng bay.
Liễu, sen, là thức cỏ cây,
Đôi hoa cũng dính, đôi cây cũng liền.
Ấy loài vật t́nh duyên c̣n thế,
Sao kiếp người nỡ để đấy đây.
Thiếp xin vềkiếp sau này,
Như chim liền cánh, như cây liền cành.
Đành muôn kiếp chữ t́nh đă vậy,
Theo kiếp này hơn thấy kiếp sau.
Thiếp xin chàng chớ bạc đầu,
Thiếp th́ giữ măi lấy màu trẻ trung.
Xin làm bóng theo cùng chàng vậy,
Chàng đi đâu cũng thấy thiếp bên,
Chàng nương vầng nhật, thiếp nguyền,
Mọi bề trung hiếu, thiếp xin vẹn tṛn.

Ḷng hứa quốc tựa son ngăn ngắt,
Sực tư dân dường sắt trơ trơ,
Máu Thiền Vu quắc Nhục Chi,
Ấy th́ bữa uống, ấy th́ bữa ăn.
Mũi đ̣ng vác đ̣i lần hăm hở,
Đă ḷng trời ǵn giữ người trung,
Hộ chàng trăm trận nên công,
Buông tên ải Bắc treo cung non Đoài.
Bóng kỳ xí giă ngoài quan ải,
Tiếng khải ca trở lại Thần kinh,
Đĩnh non kia, đá đề danh,
Triều Thiên vào trước cung đ́nh dâng công.
Nước Ngân Hán vác đ̣ng rửa sạch
Khúc nhạc từ réo rắt lừng khen
Tài so Tần, Hoắc, vẹn tuyền,
Tên ghi gác "Khói", tượng truyền đài "Lân"
Nền huân tướng đại cân rạng ve?
Chữ đồng hưu bia để ngh́n đông
Ân trên tử ấm thê phong
Phần vinh thiếp cũng đượm chung hương trời

Thiếp chẳng dại như người Tô phụ,
Chàng hẳn không như lũ Lạc Dương.
Khi về đeo quả ấn vàng,
Trên khung cửi dám rẫy ruồng làm cao.
Xin v́ chàng xếp bào cởi giáp,
Xin v́ chàng dũ lớp phong sương,
V́ chàng, tay chuốc chén vàng,
V́ chàng điểm phấn đeo hương năo nùng.
Mở khăn lệ, chàng trông từng tấm,
Đọc thơ sầu, chàng thẩm từng câu,
Câu vui đổi với câu sầu,
Rượu khà cùng kể trước sau mọi lời.
Sẽ rót vơi lần lần từng chén,
Sẽ ca dần ren rén từng thiên,
Liên ngâm đối ẩm đ̣i phen,
Cùng chàng lại kết mối duyên đến già.
Cho bơ lúc xa sầu cách nhớ,
Giữ ǵn nhau vui thủa thanh b́nh.

Ngâm nga, mong gửi chữ t́nh:
Dường này âu hẳn tài lành trượng phu.