C̣n riêng lời hứa
Thêm chút tơ vương
Đổi hoài chẳng đủ
Hoàng hôn bên cội tùng khô
Đến bây giờ c̣n nợ
Chưa bỏ được
Bây giờ khi ra biển
Nợ đời
Trả được nợ sao
Có lời đau
Đêm trăng khuyết ngà say
Có cả nhớ lẫn quên
Cảm ơn cho một lần
Dấu hoài mơ mộng
Bói nữa hay không ?
Bao lâu rồi thú tội
Như giấc mộng
Nồi canh con cá ,cọng rau
Sót lại nhân gian
Mà sao Bậu nỡ
Bây giờ Đó ở đâu ?
|
Sót lại nhân gian
Em vẫn vô t́nh giết mộng chung
hồn thơ từ đấy hết tương phùng
một lần chưa gặp th́ nay đă
chôn xuống mộ sâu đến tận cùng.
Nỗi đau mang đến - nỗi đau riêng
chỉ tại mộng mơ nên vướng phiền
cánh cổng căn nhà vừa đóng lại
nhốt luôn cái gă khờ nhân duyên.
Chuyện xưa kể lại chàng Trương Chi
ôm mộng lầu quan chẳng được ǵ
nhận diện Mỵ Nương đành dứt bỏ
chút mơ mới lớn tuổi xuân th́.
Anh giờ nhuốm bịnh của chàng Trương
tóc bạc vẫn c̣n mộng huyễn thường
cứ trộn vần thơ vào thực tế
rồi suy , rồi diễn nghĩa yêu đương.
Em giết mộng mơ chôn xuống mồ
đốt thành tro bụi giữa hư vô
chàng Trương biến mất không c̣n nữa
sót lại nhân gian một gă khờ .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 19 tháng 7 năm 2004
|