Hoàng Tuấn Thi Tập
Đêm buông xuống


Đêm buông xuống với đơn côi
sương giăng giăng nhẹ núi đồi xa xa
vườn con lén những cánh hoa
từ trong sương giá nở ra nụ hồng
Gọi em cô gái Quỳnh đông
gọi em Nữ chúa Lan phong kín sầu
cho ta trải mộng đêm thâu
vần thơ vẫn dệt mặc dầu Thu xa
Xin em đừng giấu ngọc ngà
để nguyên nét đẹp kiêu sa nghiêng thành
Ta đi t́m ánh trăng thanh
đem về buông sáo treo mành bên em
Rồi ra ngơ ngẩn dâng lên
khi mang con chữ để trên tục trần
không , không thể thế với Trăng !
cũng không thể được với Nàng Tiên Hoa
Nghe chừng đau thấm xót xa
ai đem nối chữ Trăng Hoa liền vần?
Đêm buông xuống ở góc sân
không gian gom lại hóa thân mĩm cười
gió trêu đùa cánh hoa tươi
Quỳnh Lan cùng nở tặng đời ươm mơ
có hoa ,trăng, lá, Thu ,thơ
có con bướm dại đợi chờ vào xuân
Đêm buông xuống cũng ngập ngừng
mơ hoang kia lúc nửa chừng phải tan

Ngày 21 tháng 12 năm 2005 11:46 am
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn