Hoàng Tuấn Thi Tập
Riêng Thu... còn sót lại


Thu không mất...trong giòng trôi sinh tử
như lá vàng rụng để lá tươi xanh
mùa giao mùa Thu trở lại bên anh
lời tình tự chỉ đôi ta cùng biết.

Thu mãi đến...theo giòng đời bất diệt
không là mơ từ giấc ngủ muộn màng
dù có lạc trăm ngã với chân hoang
anh vẫn có mùa Thu Hiền trong cuộc sống.

Thu là thật...chưa bao giờ Thu mộng
khi nghệ thuật những con chữ chạy vòng
và vần thơ xuất phát tận đáy lòng
là anh có bài tình Thu diễm tuyệt.

Thu...là em...để một đời còn viết
một đời còn tha thiết với tình yêu
nếu lỡ như trái đất hũy một chiều
vỡ tan tất cả chỉ riêng Thu... còn sót lại.

Ngày 20 tháng 10 năm 2003
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn