Bất chợt Thu bỏ đi
|
Bất chợt hôm nay Thu bỏ đi hững hờ chiếc lá, nhớ riêng ǵ? nắng không thưa nữa, mà thiêu đốt khô cháy niềm mơ, Thu bỏ đi ! Từ cơn nắng hạ trở quay về Thu trốn bên bờ trưa lén ngủ có kẻ đi t́m chút mộng mơ t́nh cờ bắt gặp, lời vong phụ. Sao đành chối bỏ mộng t́nh nhân lặng lẽ ra đi chẳng ngại ngần để nắng hạ về dâng lối cũ để buồn chiếc lá nát quanh chân. Bất chợt hôm nay Thu lại xa như lần đến sớm lệ vương nḥa vần thơ, tuổi mộng chỉ c̣n nhớ c̣n lại quanh đây năm, tháng, già. Ngày 30 tháng 9 năm 2005 Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn |
|