Hoàng Tuấn Thi Tập
Đời tạm , t́nh thâm*



Đời ngàn sóng gió
sông trăm nhánh rẽ
rồi cũng về một điểm chung
cuối đời ngă ngựa lăn đùng
cuối ḍng sông trôi ra biển.

Em tự đội lên vương miện
tự phong chức cao quư hời
chẳng buồn nh́n lại một nơi
là đáy tâm linh thánh thiện.

Ḍng sông tuông trôi ra biển
mang theo vật thể đôi bờ
có trân trọng, có hững hờ
trộn chung tất cả cùng với nước.

Đời ngàn sóng gió thua được
phân biệt vinh nhục,sang hèn
bỏ quên nghĩa cả thân quen
rồi cũng trở về với cát bụi.

Vương miện kia có c̣n cho em đội ???
cao quư này giữ được dưới đáy mồ ???
* viết cho thân phận rong rêu

Ngày 16 tháng 9 năm 2005
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn