Hoàng Tuấn Thi Tập
Em tôi, Mùa Thu



Theo cơm áo ,anh lăn vào hiện thực
tất bật từng ngày để có miếng ăn
chiều tan sở như nợ đời đă dứt
chọn niềm vui cho đỡ bớt khô cằn.

Ngắm lá đỏ đổi màu khi Thu đến
nỗi buồn lây lắng đọng từ cơi ḷng
tự ngàn xưa như là một định mệnh
trói buộc vào chốn huyệt mộ hư không !

Đêm quạnh vắng cùng nàng thơ tâm sự
ḍng ngoằn ngoèo chắc chỉ để đọc riêng
gậm nhắm tương lai , nhớ về quá khứ
thả cuộc đời trôi trên những muộn phiền.

Nên có lẽ chạnh buồn khi lá rụng
dấu tàn phai , thay đổi đă in hằn
ṿng nhân thế bao năm rồi vẫn đúng
là huỷ diệt theo cùng với tháng năm.

Theo cơm áo ,anh lăn vào hiện thực
nhưng không quên đời c̣n có mùa Thu
c̣n có em đem nụ cười , hạnh phúc
dịu ḷng đau bằng rất nhẹ , lời ru.

Ngày 11 tháng 10 năm 2005
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn